Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Nước Mắt Đàn Ôm - Tổng hợp những bài thơ hay về đàn ông, con trai












LÀ ĐÀN ÔNG
Ai chẳng khóc vì niềm đau hạnh phúc
Là đàn ông cũng có lúc yếu lòng
Mải miết đi trên con đường cuộc sống
Cũng đôi lần gục ngã giữa bóng đêm
Những niềm vui những nỗi buồn ẩn hiện
Sau nụ cười sau nước mắt tan hoang
Là đàn ông cũng có những đa mang
Cũng yêu ghét căm hờn hay giận dỗi
Nhưng họ khác cố hóa thành cứng cõi
Bởi thói đời họ lừa dối bản thân
Cũng muốn ai ở bên cạnh ân cần
Nhưng nào dám được một lần trút bỏ
Là đàn ông cũng mong manh như cỏ
Cũng dập vùi trước sóng gió mưa xa
Chỉ có điều họ chọn cách giấu che
Khoác lên vai một vẻ ngoài mạnh mẻ
Là đàn ông hay đàn bà cũng thế
Cũng đôi lần ngân ngấn lệ vì yêu
Cũng nhớ nhung cũng vương vấn nhiều điều
Nhưng họ chọn bước đi không níu giữ
Là đàn ông cũng giống như phụ nữ
Chỉ có điều giọt lệ ở trong tim
(Người Viết Thơ Đau )

ANH CÓ QUYỀN YẾU ĐUỐI PHẢI KHÔNG EM
Tác giả: Người Viết Thơ Đau.
Anh có quyền yếu đuối phải không em
Mệt mỏi lắm khi nén kìm vậy mãi
Là đàn ông sợ ánh nhìn thương hại
Của người đời nhưng ai cũng biết đau.
Giọt lệ sầu có tội lỗi gì đâu
Sao đàn ông lại trở thành cấm kỵ
Em thút thít bao nhiêu người san sẻ
Còn anh thì họ dị nghị cười chê.
Đã bao thâu nỗi đau đớn tìm về
Anh lặng lẽ để màn đêm vây kín
Anh thích nhất bốn bức tường tĩnh mịch
Nơi nỗi buồn cứ thỏa thích buông ra.
Anh sợ lắm nên ép mình giấu che
Như buổi chiều em ra đi hôm ấy
Anh hững hờ dù con tim đau nhói
Cho nụ cười em chớm nở trên môi.
Là đàn ông ôm một kiếp mồ côi
Không dễ để khóc cười như phụ nữ
Trước niềm đau thường tỏ ra mạnh mẽ
Tự biến mình thành một kẻ vô tâm
Bởi anh từng là chỗ dựa cho em.











BÀI THƠ CUỐI CÙNG TÔI DÀNH TẶNG CHO EM
Tôi đem buồn gửi thương nhớ vào thơ
Một bài thơ đến bây giờ mới viết
Khi cuộc tình mình đã đi về đoạn kết
Tôi vẫn tìm em trong những cơn mơ.
Tôi đã từng khóc hết vạn vần thơ
Cho đến khi những ngôn từ bất lực
Tôi úp mặt nằm nghiêng nghe tim mình thổn thức
Những nỗi niềm chẳng thể thốt nên câu
Nếu biết rằng mình sẽ chẳng về đâu
Thì ngày xưa ngốc dại gì gặp gỡ
Nhưng chữ nếu thôi là muôn đời muôn thuở
Có bao cuộc tình tan vỡ giữa trời đau
Đã yêu hết mình sao chẳng nợ gì nhau
Tình yêu ngây thơ cho đi không điều kiện
Con tim mình chẳng do mình điều khiển
Thì đúng hay sai cũng là chuyện bên lề
Nếu hết yêu rồi thì em cứ đi đi
Chẳng cần bận tâm về những gì thừa thải
Thời gian trôi qua dẫu chỉ một phút giây nông nỗi
Qúa khứ mất rồi mình hãy sống bao dung
Bài thơ cuối cùng tôi dành tặng cho em
Chẳng cầu chúc em vì tôi người ích kỉ
Những nỗi đau tôi không đầm đìa đẫm lệ
Như em nhưng rất đổi thật thà
(Người Viết Thơ Đau)

Chia tay rồi có hạnh phúc không em



Chia tay rồi có hạnh phúc không em
Anh vẫn thế vẫn hằng đêm trăn trở
Bao năm qua không hẳn là vẫn nhớ
Nhưng anh sợ thực lòng anh rất sợ
Yêu là gì hạnh phúc là gì đây?

Có lẽ nào tình yêu cũng đổi thay
Như chúng mình chia tay trong câm lặng
Dù từng yêu từng một thời sâu nặng
Em vẫn buông như chẳng có chuyện gì

Em nói rằng thôi anh cứ đi đi
Rồi ngày mai sẽ có người thay thế
Em mít ướt dễ buông xuôi dòng lệ
Còn anh thì có khóc được đâu em

Em nói rằng chẳng thể níu với thêm
Chuyện tình yêu ai lại đem cho chác
Anh chấp nhận rằng em giờ đổi khác
Nhưng buông tay chắc gì đã buông lòng

Chia tay rồi em có hạnh phúc không
Thả quá khứ theo dòng sông ký ức
Em chọn sống với giấc mơ vàng ngọc
Người có thương em như anh đã từng

Hai chúng mình nay ngược hướng ngược đường
Nên có lẽ mọi điều giờ đã muộn
Cầu mong em đừng bao giờ hối hận
Để phải đau như anh đã từng đau
(Người Viết Thơ Đau)

TÔI NGHE NÓI
Tôi nghe nói em bây giờ đã khác
Sống tốt hơn những ngày trước rất nhiều
Không xanh xao cũng không thường đau yếu
Có một người yêu và rất quan tâm
Không còn lo chuyện manh áo miếng cơm
Bởi chồng em là một người thành đạt
Khác ngày xưa ở bên tôi lang bạt
Kiếm từng đồng từng cắc mưu sinh
Em dậy sớm vào những buổi bình minh
Đi cùng chồng trên chiếc xe maybách
Chẳng giống tôi chiếc hon đa cọc cạch
Chở nắng mưa bươn trải khắc đường đời
Tôi nghe nói em bây giờ sống vui
Xinh xắn hơn mắt môi cười rạng rở
Chẳng giống như cái thời còn chia nửa
Ổ bánh mình hờn tủi bữa sinh viên
Tôi nghe nói em có cuộc sống bình yên
Giống hệt như những gì em ước nguyện
Vui cho em dù tâm hồn đắng nghẹn
Chuyện chúng mình hứa hẹn chắc em quên
(Người Viết Thơ Đau)


Được tin em lấy chồng
Vào mùa đông năm ấy
Sao nay còn chốn chạy
Sự thật đầy đăng cay ?
Tôi tìm tỉnh trong say
Quên hao gầy mỏi mệt
Con tim người lặng chết
Biết niềm vui nơi nào ?
Trời đổ cơn mưa rào
Như nghẹn ngào nức nỡ
Một tình yêu tan vỡ
Một gã khờ đơn côi...
Hạnh phúc nào chia đôi
Cho tôi người thua cuộc
Đành nhìn ai cất bước
Nơi phương trời xa xăm...
Chuyện tình một ngàn năm
Sóng vỗ bờ mòn mỏi
Như tạc vào đất sỏi
Vị mặn mòi cho nhau...!
Được tin em lấy chồng
Lòng quặn đau tê tái
Vết tương tình còn mãi
Giọt lệ dài thiên thu...!
ĐƯỢC TIN EM LẤY CHỒNG
(Trần Trúc)
_Người Viết Thơ Đau_



Không có nhận xét nào: